出自唐代朱庆馀的《酬萧员外见寄》
shèng jì xìng róng xī guǎn sù , lóng zhōng cán jiàn jì yán kāi 。
小提示:"胜寄幸容溪馆宿,龙钟惭见妓筵开。"的拼音和注音来自AI,仅供参考。
龙钟:(书)(名)年纪大,身体衰弱,行动不灵便的样子:老态~。