出自宋寇准的《舂陵闻雁(其二)》
wēi lán qiū jǐn ǒu lái píng , shuāng luò qiū shān shuǎng qì chéng 。
小提示:"危栏秋尽偶来凭,霜落秋山爽气澄。"的拼音和注音来自AI,仅供参考。
爽气:1.明朗开豁的自然景象。2.谓凉爽之气。3.豪迈的气概。4.爽快;干脆。