出自明胡缵宗的《雅州》
zhēng kè chóu kàn yún yǐn yǐn , jū rén guàn tīng yǔ chán chán 。
小提示:"征客愁看云隐隐,居人惯听雨潺潺。"的拼音和注音来自AI,仅供参考。
潺潺:(拟)溪水、泉水流淌的声音:~流水。
隐隐:1、不分明的样子。2.微弱的。3.形容车声。