出自元代汤舜民的《【双调】湘妃游月宫 春闺情》
dōng guī qíng bìn cóng bié hòu shèn péng sōng , xīn zì chóu tiān yuè měng dǒng , cháng yú duàn chù piān téng tòng 。
小提示:"冬闺情鬓从别后甚蓬松,心自愁添越懵懂,肠于断处偏疼痛。"的拼音和注音来自AI,仅供参考。
蓬松:(形)形容草木、头发等松散开来的样子。[近]松散。
懵懂:糊涂、心里不明白。
疼痛:很痛的感觉。